Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

Trên đời này đáng sợ nhất là lòng người, mà ác độc nhất chính là miệng đời

Sống trên đời, bạn sợ nhất là thứ gì? Rất nhiều người nói rằng họ sợ ma, vậy nhưng bạn đã từng nghe qua câu: "Khủng khiếp hơn ma và thần đó chính là lòng dạ của con người''. Chúng ta trong thâm tâm đều sợ ma nhưng vốn dĩ ma không bao giờ làm chúng ta đau, chúng ta không sợ người, nhưng mọi người lại làm tổn thương ta.
Đọc thêm: Gửi những người phụ nữ đang ngập ngụa trong hôn nhân
Lòng người chính là thứ khó đo nhất trên thế gian. Khi bạn muốn thử lòng người, đối với người khác mà nói, là trong tâm bạn có vấn đề. Khi người khác muốn thử lòng bạn, bạn sẽ cho rằng bọn họ có vấn đề. Cho nên chi bằng mở lòng một chút. Cái gì cũng đừng nghĩ ngợi quá nhiều.
Sống đúng với bản thân mình là điều tốt nhất. Ngay cả lòng mình còn nhìn không thấu, làm sao có thể nhìn thấu lòng người trên thế gian được cơ chứ.
Hồi còn bé tôi rất sợ ma, nhưng bây giờ khi tôi đã lớn lên thì tôi nhận ra lòng người nham hiểm và đáng sợ hơn rất nhiều. Bởi thế mới thấy lời nói tuy không phải là dao nhưng đủ khiến trái tim của một ai đó phải đau nhói. Lời nói không phải là khói nhưng đủ khiến mắt cay cay.
Mỗi người trong chúng ta có ai từng chứng kiến hay nghe về một câu chuyện mà bản thân phải rùng mình sợ hãi bởi sự ghê gớm của miệng đời hay chưa?
Tôi có một người bạn thân, vào năm 18 tuổi, ở độ tuổi xinh đẹp nhất cô bạn ấy đã rời xa cõi đời này chỉ vì không chịu nổi áp lực từ miệng lưỡi thiên hạ.
Hôm đó cô bạn của tôi đi học thêm môn Toán nhưng đến nửa đêm chưa thấy về, phải đến sáng hôm sau công an tới nhà và thông báo cô ấy đang cấp cứu trong viện. Lúc đó mẹ của cô ấy vì không chịu nổi lại bị bệnh tim nên sau đó liền qua đời.
Chẳng ai biết nguyên nhân vì sao cô bạn ấy lại nhập viện, thế rồi có người đồn rằng cô ấy trên đường đi học về bị một người đàn ông bắt cóc rồi giở trò hãm hại. Vì quá đau khổ nên cô ấy chọn cách tự tử, cũng may là không chết, chỉ vì gãy chân mà thôi.
Đáng ra cô bạn của tôi phải nhận được sự thương cảm, nhưng cuối cùng cô ấy bị tất cả mọi người khinh bỉ, có người còn nhẫn tâm thốt lên:
''Con nhỏ đó không ra nên mới bị gã đàn ông kia ngắm trúng mà thôi, trách gì được ai''. Thậm chí có người còn đổ lỗi do cô ấy cố tình muốn như thế và cho rằng cô ấy khắc tinh nên mới khiến mẹ mình phải qua đời tức tưởi.
Khoảng thời gian đó cô ấy nhận về đủ những câu nói bêu rếu thanh danh, vì quá uất ức đến nỗi chưa đầy 1 năm trải qua biến cố đau thương đó cô ấy đã phải tìm đến cái chết để giải thoát cho mình. Bố của cô ấy vì đau khổ cảnh mất vợ mất con nên cũng đau ốm mà qua đời. Ấy vậy mà miệng lưỡi thiên hạ vẫn không tha, vẫn mở miệng ra nói rằng chính cô ấy hại cả gia đình mình, khiến cha mẹ phải rời bỏ cuộc sống này.
Lúc đó tôi thật sự thấy miệng đời quả đáng sợ, họ khiến một người con gái ở độ tuổi xinh đẹp nhất phải uất ức mà chết đi, họ khiến một gia đình đang hạnh phúc phải tan rã.
Rồi sớm muộn bạn sẽ dần dần hiểu rằng, trong cuộc sống này, người gần bạn nhất cũng sẽ là người xa bạn nhất. Làm thế nào lòng dạ con người có thể nhìn thấy bằng mắt thường? Không ai có thể nhìn thấy và mô tả nó. Nếu bạn nói bóng tối là đáng sợ. Vậy có lẽ bạn chưa biết đến lòng dạ con người.
Sau cùng thì mỗi người hãy tự biết bảo vệ chính mình, miệng là của người khác, lời thị phi chỉ là chuyện trong thiên hạ, vĩnh viễn không phải là thước đo đánh giá một con người. Bởi vậy, thay vì dao động trước những lời đàm tiếu, hãy nhìn lại bản thân và tin vào chính mình. Chỉ cần bạn luôn sống ngay thẳng, tâm hồn trong sạch thì cuộc đời này sẽ an yên đến hạnh phúc.

Gửi người phụ nữ đang ngập ngụa trong bất hạnh hôn nhân, đừng hi sinh, chờ đợi và đừng tin đàn ông nữa.

Hóa ra trong mỗi ngôi nhà, đều có người đàn bà đang khóc, bạn có bao giờ tự hỏi bản thân có nằm trong số đó không? Một người vợ, một người mẹ đã không còn đủ hạnh phúc. Có phải bạn không, người phụ nữ đang ngập ngụa trong bất hạnh? Tôi thương lắm những người đàn bà bạc phúc, họ hi sinh đến mức dại khờ rồi nhận về chỉ toàn là những thứ không xứng đáng.

Đàn bà lấy chồng vốn chẳng ai biết trước được tương lai của mình sẽ hạnh phúc hay khổ đau, có được người chồng yêu thương hết lòng hết dạ hay suốt ngày mải miết lo toàn chuyện thiên hạ.
Có một sự thật là phần lớn đàn ông không bao giờ nhẹ nhàng với vợ mình ở nhà nhưng lại tỏ ra ân cần quá mức cần thiết với đàn bà công cộng. Một số đàn ông rành chuyện thiên hạ, hiểu rộng biết sâu nhưng chẳng bao giờ biết vợ mình cần gì?
Khi chứng kiến gia đình nhà này suốt ngày vợ chồng cãi vợ, gia đình nhà kia vợ khóc lóc vì có chồng phản bội...nhiều người đàn bà đều tự nhủ rằng bản thân mình sẽ cố gắng không bao giờ lấy phải người chồng như vậy?
Đàn bà lấy chồng, suy cho cùng chẳng có mơ ước gì lớn lao, xa vời. Chẳng phải được sống trong nhung lụa, xe cộ xênh xang, một bước đi có người chiều chuộng, cưng nựng. Đàn ông lấy vợ, 10 người thì hết 9 kẻ vô tâm với vợ. Người đối xử vô tâm, vô tình thì nhiều mà quan tâm, yêu thương vợ thì chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng nào đâu có được như ý muốn, lấy chồng cũng như đánh bạc, xinh đẹp cũng không bằng may mắn. Đàn ông khi yêu mà lúc cưới về lại là hai con người hoàn toàn chẳng giống nhau. Đàn bà cố gắng nhiều đến thế nào, hi sinh ra sao nhưng nếu người đàn ông không coi trọng thì tất cả cũng bằng không.
Sớm muộn rồi đàn bà cũng nhận ra trong mỗi ngôi nhà, đều có người đàn bà đang khóc, bạn có bao giờ tự hỏi bản thân có nằm trong số đó không? Một người vợ, một người mẹ đã không còn đủ hạnh phúc.
Có phải bạn không, người phụ nữ đang ngập ngụa trong bất hạnh? Tôi thương lắm những người đàn bà bạc phúc, họ hi sinh đến mức dại khờ rồi nhận về chỉ toàn là những thứ không xứng đáng.
Đàn ông ra ngoài tôn vinh đàn bà thiên hạ nhưng về nhà thì lại không xem vợ ra gì? Các anh nghĩ đó là bản lĩnh đàn ông ư? Không đó là sự hèn hạ và vô dụng đến mức đáng khinh bỉ.
Đàn bà ơi, nếu có thể, xin hãy dừng lại đôi chút, đừng hi sinh nữa, đừng chờ đợi nữa và đừng tin đàn ông nữa. Hãy học cách bình yên cho mình, có được không?
Nếu cuộc sống tặng bạn một người yêu vô tâm, thì hãy trả người ấy về vị trí cũ. Vì đó không phải là món quà mà đó là sự trừng phạt dành cho bạn. Bạn có quyền từ chối những thứ làm mình tổn thương đàn bà ạ.
Quá đủ rồi, thật sự quá đủ rồi, đã đến lúc đàn bà bớt quan tâm, bớt suy nghĩ, bớt gồng gánh...cuộc sống lúc đó tự khắc yên bình.
Một người chồng thương vợ vốn dĩ không bao giờ để vợ một mình, không bao giờ để vợ phải khóc. Thay vào đó anh ta luôn tôn trọng, lắng nghe bạn. Còn nếu anh ta không làm được điều đó thì hãy buông đi cho nhẹ nhàng.
Đàn bà chỉ toàn cho những thứ quý giá của mình để rồi người đàn ông đáp trả lại bằng sự ''Tùy Tâm''. Bỏ đi mà làm lại từ đầu đàn bà ạ, tiếc làm gì một kẻ không thương mình cơ chứ.
Đàn ông ạ, đến bao giờ anh mới chịu hiểu thiếu sự quan tâm chính là lý do khiến đàn bà sẵn sàng rời bỏ đàn ông dù vẫn còn yêu. Lúc có các anh không biết trân trọng, tới lúc mất đi rồi hối hận còn kịp không? Dành tặng tất cả đàn ông một câu nói: Triệu người quan tâm vẫn thấy thiếu, một người thờ ơ đã là nhiều…